Nhà tôi đang còn mảnh đất gần 3000 m2, nơi này cách đây 214 năm tổ tiên tôi đã từ miền Trung đến Trà Phương lập nghiệp, đây cũng là quê của Thái Hoàng Thái Hậu nhà Mạc, nên sau năm 1592 nhà Lê – Trịnh tàn sát khốc liệt, từ triệt phá phong thủy đến giết hại chúng dân liên quan đến nhà Mạc, nên oan hồn chắc nhiều?
Theo học thuyết xưa: thì linh hồn người mất có thể lên Thiên đàng, Niết bàn... hay xuống địa ngục, giam vào cũi của Diêm vương...
Có thuyết phán chết là hết, sống phải vừa hồng vừa chuyên...vv và vv, nhưng vợ những người phán về thuyết này, có khi cúng to gấp mấy dân nghèo.
Tôi theo người xưa ngấm một số thuyết, nhưng sống được mấy mươi năm mà đã đến được Thiên đàng hay địa ngục đâu? nên cũng cúng rằm tháng Bảy, ông phán Mùa Vu Lan, bà phán tháng Cô Hồn....thôi lòng thành theo người xưa, nào mình đã sống được hai lần mà biết hết cõi âm, cõi dương.
Theo học thuyết xưa: thì linh hồn người mất có thể lên Thiên đàng, Niết bàn... hay xuống địa ngục, giam vào cũi của Diêm vương...
Có thuyết phán chết là hết, sống phải vừa hồng vừa chuyên...vv và vv, nhưng vợ những người phán về thuyết này, có khi cúng to gấp mấy dân nghèo.
Tôi theo người xưa ngấm một số thuyết, nhưng sống được mấy mươi năm mà đã đến được Thiên đàng hay địa ngục đâu? nên cũng cúng rằm tháng Bảy, ông phán Mùa Vu Lan, bà phán tháng Cô Hồn....thôi lòng thành theo người xưa, nào mình đã sống được hai lần mà biết hết cõi âm, cõi dương.
Trước năm Sửu lễ cúng sơ sài như có lệ. nhưng có những cơn mơ khác với đời, với thường nhật nên:
Năm Kỷ Sửu: lễ sắm theo dân gian truyền nhưng thiếu tôm, cá, cua, vào giờ Dậu mưa nên lễ được bày trên hiên nhà hướng về Tây Nam mà cúng. Lễ vừa bày xong thằng cháu tuổi Bính Tuất từ Phòng về nó nhảy đến xem mặt đỏ lạ, thái độ thì hung hăng, dùng chân cứ giá đi giá lại như định đá đĩa thịt gà. Tôi ngẫm có thể người âm chê lễ mọn chăng?, chứ cu này 4 tuổi ngoan từ xưa nó có bao giờ vô lễ như vậy. Tôi cứ ngồi cúng xem nó định thế nào, khoảng dăm phút nó bỏ đi chơi, nhìn tôi vẻ khó chịu, lạ. Xong việc cũng chẳng ai bẻ lỗi nó.
Năm Canh Dần: Tôi ngẫm phải sắm đủ lễ như dân gian phán, khoảng cuối giờ Thân cả nhà bày lễ ở sân tôi vửa quay về hướng Tây định khấn, thằng này lại từ Phòng về, nó lao đến xiết cổ tôi, lạ thật hàng ngày bác cháu vẫn vui vẻ, sao chiều nay nó lại gớm thế này, tôi cứ để vậy xem sao, khoảng hơn một phút nó bỏ tay khỏi cổ tôi, dùng chân đá vào lưng tôi ba cái, dùng tay đấm vào đầu, vai tôi mấy phát, xong nó phán: ba cho con mấy gói bim bim, rồi nó hai tay tóm lấy mấy gói bim bim chạy ra ngõ chơi với bọn trẻ, nến cứ tắt, châm lại tắt, hương 9 nén 4 nén cháy dở dương. Cũng chẳng ai hỏi cu con làm sao! Tôi cũng mặc vậy xem sao!
Năm Tân Mão: Gần rằm tháng Bảy, tôi ngẫm có lẽ mình sắm lễ còn thiếu, vùng mình sống xưa nước lợ cua, cá, tôm thủy sản nhiều vô kể, vậy là mình còn thiếu lễ, tôi phán với vợ & em dâu vậy, bọn này ngoan, hiền? tín nghĩa ...nên sắm lễ rất hậu. Chiều 14 có ông bạn cho mấy con cua, tôi ngẫm có lẽ ai xui khiến chăng? Năm nay lễ đủ nhiều món dân gian có đủ cua, cá, tôm.. , khoảng cuối giờ Thân cả nhà bày lễ ở sân gần xong, cu này lại từ Phòng theo bố nó về đến ngõ, nó lao đến khu bày lễ, tôi quan sát xem năm nay nó làm trò gì? Thì tôi thấy nó nhỏ nhẹ: ba cho con đốt nến, cắm hương nhé! Tôi: ừ! nó rất kính cẩn cùng tôi thắp hương, đốt nến và việc cúng tốt đẹp.
Hỏi tại sao bác cháu vẫn vui, yêu nhau thế, thế lực nào khiến thằng xử sự với tôi lạ trong lễ cúng rằm tháng Bảy vậy? chuyện không hề thêm nếm các bác không tin thì tôi cũng mặc.
Lâu rồi theo các cụ tôi vẫn cúng rằm tháng Bảy cho những hương hồn, oan hồn đã khuất, mong nhưng linh hồn ấy nhận được những món quà của dương gian như các cụ truyền! Cu kia đã lớn ngoan hiền chăm học thôi rồi, lại đẹp giai chỉ sợ gái theo gạt không xuể, lại có món bơi được huy chương Bạc, Đồng của thành phố " đầu bò" cũng oai xuýt bằng chú gì đấu ở Bzaxin?
Thương ôi nước Nam ta bao trận tranh hùng, dân chết như kiến bị đổ nước sôi, quan đời nào cũng ngồi chỗ an (kể cả con quan nay thêm con nhà có của), khi thắng nhận hết lộc tài, mặc cho dân khốn khó nhất khi có thiên tai, giặc dã?
Rằm tháng Bảy lòng thành lễ vật quê nhà dâng đến người xưa, chớ nghe thầy, chẳng có "chứng chỉ" mà tốn trăm ngàn vạn bạc..., có khi thầy còn phán như đúng rồi, lại dọa thêm đêm đêm mất ngủ mà sinh bệnh các ngài nha!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét