14 thg 10, 2013

VÌ ĐÂU MÀ DÂN TA KHỔ? ÔNG ĐÀO TUẤN



Đọc bài “Mùa Nobel và tiếng thở dài của con ốc” của Đào Tuấn:
 ....
Trên VietNamNet, chuyện những con ốc, cái vít được nhắc tới qua lời than vãn của đại diện Toyota sau bao lần đỏ mắt tìm kiếm một doanh nghiệp Việt dù chỉ để “chế tạo” một con ốc, hay “sản xuất” một cái gioăng cao su. Còn Canon Việt Nam, không biết đây đã là lần thứ bao nhiêu họ trải thảm đỏ tìm kiếm các DN Việt có thể cung cấp được linh kiện điện tử mà vẫn bóng chim tăm cá, cho dù điện tử là lĩnh vực có tên trong hầu hết các chính sách phát triển công nghiệp hỗ trợ nhiều năm qua.
Không lẽ cách thức chế  tạo một cái gioăng cao su lại còn bí ẩn hơn cách thức tổ chức vận chuyển của tế bào! Không lẽ một con vít thép trừu tượng khó kiếm như “hạt của Chúa”!
Cũng là một “con ốc”, nhưng là loại nhuyễn thể mang tên ốc bươu vàng. đang gây ra chiến tranh ngầm ở ngay chính Thủ đô khi xã hội đen xuất hiện trong các cuộc giành giật thu mua loài sinh vật từng khiến cả nước khốn đốn. Chuyện áo cơm đã khiến người ta quên khuấy sự thật, rằng kể từ khi con ốc đầu tiên được mang về năm 1985, đến giờ, ốc bươu vàng vẫn là loài sinh vật gây hại nhất cho nền nông nghiệp. Đã quên rồi, ốc bươu vàng là loài có “chu kỳ phát dục” chỉ 3 ngày, tốc độ nhanh đến mức một con ốc con vừa sinh ra ngay lập tức đã thành một con ốc mẹ.
20 năm sau khi ngành công nghiệp ô tô chào đời, một con ốc còn chưa làm nổi.
Hơn 3 thập niên sau khi anh Phạm Tuân mang bèo dâu vào vũ trụ, ngay cả một giống lúa ra hồn lúa vẫn chưa có, nói gì đến việc hiện đại hóa nông nghiệp hay tranh luận chuyển đổi nền kinh tế theo hướng iPhone hay Ai lúa.
Hôm qua, trong thông cáo Hội nghị TƯ 8, đề án tổng thể tái cấu trúc nền kinh tế được nhìn nhận là “chưa thực sự định hướng được cho việc tái cấu trúc các ngành, các vùng phát triển công nghiệp, nông nghiệp, nhất là công nghiệp phụ trợ”.
Chưa thực sự định hướng thì làm sao có thể tái cấu trúc?
Một cách lạc quan, có thể cái nhìn thẳng thắn vào thực tế, một lần nữa thành một cái cớ để kỳ vọng đến một lúc nào đó Toyota hết kêu chuyện con ốc. Còn nông dân, sẽ có một chỉ hướng là nuôi con gì, thay cho ốc bươu vàng, để đỡ khổ mỗi khi…được mùa lúa. Chỉ là đừng sau 2-3 thập kỷ nữa vẫn sẽ lại phải nói chuyện những con ốc.

Ông Đào Tuấn thân mến bài của ông cho tôi thêm nghị lực để viết vài dòng bức xúc của Dân về số lượng các “Viện”, các luận án thạc, tiến sĩ, phó, chánh giáo sư ở Ta nhiều gấp bao lần so với nhiều nước trên thế giới.
Họ nhận lương cao – thuế của Dân – họ làm được gì cho Dân, họ có biết nhục khi nhận tiền của những Dân lành từ rừng sâu đến đồng chiêm nước đọng, họ có liêm sỉ không? hỡi những ông chạy bằng cấp, kẻ ắn cắp tiền ngân sách – tiền của Dân.
Ai đã đưa ra luận chứng kinh tế…, ai phê chúng từ: "nhập ốc bươi vàng" và nhiều cây con khác... ốc bươi vàng gây hậu quả thế nào báo chí đăng đàn, phải trị kẻ phê DA này, vì hậu quả quá lớn cho nông dân đã nghèo lại thêm khổ, ai hay, ai làm?
Không cần tốn công tìm, vì công của họ đã được các kẻ ngu, công nhận và kể công  trên báo, tạp chí… có thể trị chúng như sâu mọt đang phá hoại đất nước từ việc nhập cây, con, công nghệ lạc hậu ... nhằm ăn chia trên đau khổ của Dân.
Chúng còn có thể làm giàu cả trên thân xác của người bệnh.

Vì đâu ông Đào Tuấn có thể viết cho Dân hay? 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét