6 thg 6, 2013

CHIM GÁI - CHUYỆN THẬT MÀ HƠN BỊA

Chim gái

Mình lại đi chim gái với anh Hải. Lần này anh bảo tao vơí mày phải sắm lấy hai em long lanh, chân dài đặng còn đi xa ngao du sơn thuỷ. Mình bảo thế thì khó hơn lên giời. Anh hắt hơi bảo thằng em kém đé-o chịu được, anh em mình trông ngon lành cành đào thế, tiền nong thời không phải nghĩ thì khó mẹ gì. Mình im tịt, định nhắc lại cú ăn chơi gặp phải mưa rơi đận trước nhưng sợ anh xấu hổ nên thôi.



Mình vẫn làm việc đều, ái tình thời dứt khoát vưỡn một vợ, một vện. Cơm-phở nếu biết kết hợp ăn uống hài hoà thì thú thật là ngon không phải nghĩ. Mình thế gần mười năm nay rồi, tất nhiên là cũng gần mười con vện khác nhau, con vợ thời chung thân, đé-o nói. Chỉ có những thằng hấp hơi nhiệt độ luôn trên bốn mươi mới cắp một nách hai con đàn bà đến hết đời. Đấy là mình nghĩ thế!



Tối, anh hẹn mình đi uống bia, quán mẹ gì chữ Tây rất khó đọc, anh phiên âm thành mẹ San tốt. Quán rộng, có sân khấu cũng đẹp để cho ca sĩ hát. Trên bàn có hoa để khách cuộn tiền vầu để bo cho ca sĩ, y như kiểu Sài gòn. Chỉ có hai anh em, ngồi uống bia ghếch chân cho máy lạnh thổi vầu chim cho mát. Giời nóng, chim nó cũng cần phải thở.



Tuyền những ca sĩ trứ danh không tên lên hát, dàn nhạc một oóc, một ghi ta thùng, một trống đập bằng tay chơi khá nhuyễn nghe thời cũng hay, truyền những bài cách mạng. Mình bảo gái đâu hả anh, hai anh em mình chim nhau à. Anh bảo em cứ uống đi, uống mạnh vào.



Hơi phê, anh bảo mày lên hát anh nghe bài, chúng nó đang gào khách lên giao lưu đấy. Mình cũng có máu văn nghệ, lại muốn thay đổi tý không khí nên phi lên ngay, chơi bản dát goai diu gâu ơ guây. Bản này mình đã chơi khá thành công hồi còn đi học, nay lại được chơi lại, cứ như gặp lại tình cũ, máu lửa, nồng nàn lắm.



Đang chờ nhạc để chuyển sang choách hai, chân đang đung đưa, mắt lim dim thì một giọng oanh vàng ghé sát tai, em hát chung với nhé. Chưa kịp trả lời thì nhạc vầu tiết tấu nhịp, giọng chim cò bướm bung tung ra hết cả. Khí hay! Thiên hạ vỗ tay rần rần, ( thôi, bạn réo đi bia rùi, mai bốt nốt)

Mình trở lại bàn nhậu, anh Hải khen mày hát hay nhở, anh thích. Mình sướng điên bảo là giờ già rồi, bia bọt, thuốc lá thuốc lào, gái mú nhiều nên giọng không còn chuẩn. Anh động viên ừ thì già và bựa như mày cũng có cái hay riêng của nó chứ. Mẹ nhà anh!



Anh lại bảo con bé hát cùng mày xinh đấy, nó ngồi đâu ra làm quen rồi xin số điện thoại đi, mày không dùng thì để anh, hoặc anh em dùng chung cũng được. Mình hiểu ngay ra cơ sự, bảo em ngại lắm, anh thích ra mà chim. Anh gắt, tao già thế này thì gái đé-o nào nó mê, mày làm mồi câu đi, cá mày ăn nếu thích, còn không để anh.



Phần vì nể anh, phần thì mình cũng thích tý chất tanh mới lạ nên cũng đảo mắt dò hàng. Em ngồi kia, cách chỗ mình với anh Hải 3 dãy bàn. Mình bê cốc bia tới, giở giọng tiểu thuyết thứ bảy, uống với nhau một ly nhé, cô nàng. Em cười tuơi như thịt heo mổ sớm, lịch sự đứng lên nâng ly, nói như Tây, em rất vui. Hai cốc bia đi đời trong nháy mắt, em thịnh tình, em giỏi uống bia hay em đang vui?



Anh ngồi lại chút nhé, em vẫn lịch sự như Tây. Đương nhiên rồi, trở về thời còn nước non mẹ gì nữa. Bàn em ngồi có đến 6 cái mặt, một nửa trong số đó là mặt đại diện cho giống đực. Em bảo chúng em là bạn bè cũ, lâu mới gặp nhau, nhằm tiết hè nóng rát đi uống bia, trước là để tâm tình, sau là cho mát mẻ.



Mình bắt tay từng người một, lịch sự và mất công vãi lìn rồi thì thầm nói em đủ nghe, rằng anh đang ngồi với bạn, rất vui nếu em sang ngồi đáp lễ một chút, coi như sự khởi đầu làm quen. Em vẫn lịch sự như Tây, rằng em rất vui. Địt mẹ, quán bia hôm nay chắc đé-o ai buồn!



Anh Hải lịch sự còn hơn Tây, đứng dậy chìa tay phải bắt tay em, tay trái không quên ép vào bụng trông duyên và tử tế. Em ngồi sát ngay cạnh anh, bỏ mình ngồi một mình nơi xó bàn chật chội. Và anh Hải bắt đầu làm duyên, anh khen em hát hay, giống người này người nọ rồi cũng tranh thủ khoe khéo rằng anh làm bên dầu khí, chức to, tiền nhiều, xe đẹp.



Em nghe như nuốt từng lời, mắt long lanh, bia nâng liên tục, chan chát. Rồi em hốt hoảng, các bạn em về hết rồi, ừ đúng là chúng nó đi đé-o đâu hết thật. Anh vui ra mặt, anh sẽ đưa em về, yên tâm. Em ngồi nhẫn nại, cam chịu, băn khoăn. Trông yêu ghê gớm.



Anh em về mỗi người một ngả, anh lịch sự mở cửa trước cho em lên. Và vẫn không quên nhắn với tin nhắn vào máy mình, đại khái cảm ơn thằng em, anh đi về nhà...nghỉ đây. Ừ thì thằng đàn ông đé-o nào chim gái mà chẳng có công thức, ví như anh vậy.



Nửa đêm, anh lại gọi bảo mày có thấy ví anh rơi ở đâu không nhể. Mình điên gắt, tôi biết đé-o. Anh thở dài. Rồi hét lên trong máy, địt mẹ, mày giết anh rồi.



Cá ngon hay dở đâu phải do người câu, phỏng ạ? Quan trọng là cách chế biến và ăn uống sao cho vừa ngon, vừa bổ, vừa lành. Đé-o ai lại như anh, anh Hải nhỉ???!!!

Xin chú Phọt Phẹt một bài tuyệt hay, cho Log nó bay! Cám ơn Nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét