Buồn tênh khi vợ vắng nhà
Con trai có vợ, chúng thời quản riêng
Cửa nhà bỗng thấy rộng thêm
Cơm ta tự nấu thấy rền như xôi
Đến ngày thứ bốn thương ôi!
Cơm ta nấu lấy ăn như bồ hòn
Vẳng nghe ai gọi bên thềm
Tưởng tiếng bạn gái ở thời xa xăm
Đến nay cưới vợ bao năm?
Duyên Trời vợ nắm chẳng hoa với đào
Khôn, khôn, dại, dại làm sao
Vợ về vui quá đầy đào đầy hoa.
Đã thế lại phải chăm bà
Mấy ông anh vợ phương xa chẳng về
Quẩn quanh nhà cửa đâu nề
Vẫn hình dung được tứ bề càn khôn.
Em nẩy thêm vài câu:
Mấy ông anh vợ phương xa chẳng về
Quẩn quanh nhà cửa đâu nề
Vẫn hình dung được tứ bề càn khôn.
Em nẩy thêm vài câu:
Khi xưa chưa vợ vui thay
Vui chơi không kể là ngày hay
đêm
Từ khi ta cưới vợ về
Vợ khám, vợ hỏi… hơn là bề
trên
Ta nghe vợ sẽ êm đềm
Không nghe sấm chớp cả đêm
lẫn ngày
Ta theo vợ thật tuyệt hay
Cơm dẻo canh ngọt đêm đào ngày tiên .
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaĐã thế lại phải chăm bà
Trả lờiXóaMấy ông anh vợ phương xa chẳng về
Quẩn quanh nhà cửa đâu nề
Vẫn hình dung được tứ bề càn khôn.
Xin Anh cho tiếp vào bài: khi vợ vắng nhà, A thời chả sợ vợ vắng nhà như em.
Trả lờiXóaThêm tí nữa (nhại cu Khoa):
Trả lờiXóaKhi vợ vắng nhà em luộc khoai
Khi vợ vắng nhà em cùng chị giã gạo
Khi vợ vắng nhà em nhổ cỏ vườn
Sáng vợ về thấy khoai đã chín
Trưa vợ về cơm dẻo và ngon
Tối vợ về cỏ đã sạch vườn
Vợ bảo em dạo này ngoan thế
Không vợ ơi em chửa ngoan đâu
Áo vợ mưa bạc màu
Đầu vợ nắng cháy tóc (không kịp nhuộm)
Vì giáo dục, vợ còn khó nhọc
Em chưa ngoan, chưa ngoan.
Khi xưa chưa vợ vui thay
Trả lờiXóaVui chơi không kể là ngày hay đêm
Từ khi ta cưới vợ về
Vợ khám, vợ hỏi… hơn là bề trên
Ta nghe vợ sẽ êm đềm
Không nghe sấm chớp cả đêm lẫn ngày
Ta theo vợ thật tuyệt hay
Cơm dẻo canh ngọt đêm ngày như tiên .