13 thg 3, 2012

THƯƠNG NHỚ BÁC ĐỒNG VĂN NHÂN

Tin một đồng nghiệp, như người anh ra đi
Bồi hồi, thương nhớ…
Anh sinh ra trong thời bão giông
Một thế hệ gánh bao gian khó
Anh vượt qua như tia chớp đêm đông.

Anh ra đi để lại bao tình người
Nhớ ánh mắt, nụ cười…
Cầu cho Anh nơi chín suối
Rũ sạch buồn đau đã vướng vào Anh
Như ánh sáng Anh bay vào Vũ Trụ bao la

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét