22 thg 3, 2016

MỸ GIÀU NHƯNG KIỆT


Mỹ giàu mà kiệt, to như tổng thống với ngân sách dịch vụ công khủng để phục vụ cho TT thực hiện công vụ mà không cử một nhân viên che ô cho TT, để TT tự che ô thế này à?.
Nước ông phóng túng nhá, dù nghèo, hưu lãnh tụ được dùng xe công theo Luật, không hiểu lái có của NN không? rồi tượng có thể tự đắp hoặc ngân sách chi rất hoành để ở quảng trường cấp tỉnh,... trong nhà tưởng niệm. Suy kỹ giống thời phong kiến mà ta đã lật, nay nó lại ngoi vào đời sống hiện đại rồi?.
Ở Ta không quy định người che ô cho lãnh tụ nhưng nhiều kẻ tự nguyện & tranh nhau che ô cho lãnh tụ, che được hãnh diện chớp hình, treo ảnh to hơn cái mẹt ở tư gia & khu nhạy cảm nhế, có thật không hay bọn phản động nó truyền tuyên bậy!? Nước ta thật là hạnh phúc nhất thế gian, dân yêu, dân quý lãnh tụ vô vàn, che ô để lãnh tụ không bao giờ bị cảm, để làm được nhiều việc vì dân, không như dân Mỹ bạc như rận ai ơi?
To Nguyetcuong Hp để kiểm chứng ở nước giãy chết, Nguyễn ThôngHoa Thanh Quế để kiểm tra sở tại.

21 thg 3, 2016

TÂM SỰ LÚC BAN MAI VỚI CHÁU GÁI YÊU


Con gái thành vợ là rất khó bởi vì không biết chọn người đối ngẫu đúng là khổ đau cả đời vì giống đực ví con ngựa bất kham không xỏ mũi được thì không định hướng được nó, mà ngựa không muốn bị xỏ mũi & luôn tưởng nó là thông minh nhất trên đời. Thành mẹ rồi hạnh phúc đã đến nhưng buồn, vui có, khổ đau có, tranh đấu cho hạnh phúc không đơn giản.
Vì...nhà chồng không phải nhà mình, mà chính là nhà mình. Thành mẹ là một bước thử thách ai không vượt qua thì không trở thành bà, không trở thành bà là nỗi buồn lớn nhất của phụ nữ ? bao giờ thành bà mới thấm thế nào là hạnh phúc vì ta đã traỉ qua bao nhiêu hỷ, nộ ái, ố để đi đến Phúc - Lộc - Thọ.
Tuổi trẻ chưa thể cảm nhận, chưa chắc đã định hướng được, cho nên người chồng có thể giúp mình đến Phúc - Lộc - Thọ như thế nào, 70% là do phúc nhà chồng & do mình, ôi phụ nữ trước cuộc đời khổ thay & hạnh phúc thay? tâm sự cùng cháu gái yêu & mong những phản hồi cho phận con gái mau viên mãn trước cuộc đời làm mẹ...

19 thg 3, 2016

ĐIỆN THOẠI RƠI, NGƯỜI NHẶT ĐƯỢC ĐEM TRẢ TẬN NHÀ


Năm xưa giai thứ mua thêm 1 điện thoại loại có nhiều chương: truy N, F, la bàn, lập số Tử Vi, a lô...đến chớp hình, cám ơn con vì nó làm mình bỗng chốc hóa "nghệ sĩ".
Ngày Tân Hợi đến nhà bạn chơi, bạn bảo thôi ra quán phán cho thoải mái, cháo ăn rồi sang quán cafe ngồi, chừng 2 tiếng, lái ô tô về nhà không thấy điện thoại đâu, liền điện thoại cho hai chủ quán, hai ngài cho kiểm tra không thấy ở quán, điện vào máy có chuông không trả lời, mừng! mong người nhặt được sẽ cho chuộc, nhưng gọi lần nữa thấy vang lên: đt không liên lạc được...theo kinh cổ truyền hết hy vọng, lại nhìn thấy vỏ đt còn ở nhà trên đó tôi viết bằng sơn: "Ai nhặt được xin gọi vào số 090...chủ máy xin chuộc lại & đa tạ" để mong khi mất họ gọi cho mình để chuộc. Thôi thế là chúng ta chia tay vĩnh viễn rồi đt ơi?
Vật thân quen làm tôi quyến luyến lại là vật con cho, lòng bồi hồi thương nhớ, thương tiếc một số ảnh chụp, tư liệu may mà vài tấm hay đã cất vào F!
Buồn là người nhặt được đt cho người mất chuộc với số tiền xứng, người mất giữ lại nhiều tư liệu quý, cả hai đều hay, nhưng thương ôi người nhặt được đã cho: "đt không liên lạc được..." để chủ đt buồn, thất vọng tìm lại.
Việc nhỏ thôi nhưng người mình không hợp tác, để các bên đều bất lợi có thứ nhỏ nhưng thiệt hại lớn. Người Việt ta ơi hãy hợp tác từ việc nhỏ cho đến việc to thì Việt ta mới nhớn được ai ơi!
Ngày Đinh Dậu có người điện từ đt SKy đã mất & muốn trả lại cho tôi, mừng quá cám ơn, nhưng vì hai ngày có cúng bề trên ở quê, xin hẹn gặp lại ngày khác.
Ngày Kỷ Hợi tiếng người đàn ông hẹn qua đt SKY sẽ đem đt đến tận nhà, mừng vô cùng! 9 giờ người đàn ông đến đưa đt thoại cho tôi, hỏi ra thì mới biết người nhặt được điện thoại của tôi là cựu sĩ quan Cảnh Sát, người đem đt cho tôi là sĩ quan An Ninh là con trai của cựu sĩ quan CS. Khách chủ dùng cafe, bánh ngọt tâm tình muôn chuyện trên đời, gần trưa tôi mời khách đến ăn trưa tại nhà hàng gà Đông Hồ & trả tiền chuộc, khách chối từ cả hai, biết làm sao bây giờ. Chia tay bịn rịn, thầm cám ơn cha con người tốt, giữa trần thế đầy nhiễu nhương vẫn còn có nhiều người tốt đến vô cùng!

12 thg 3, 2016

MẤT ĐIỆN THOẠI & NỖI BUỒN NHÂN THẾ


Năm xưa giai thứ mua thêm 1 điện thoại loại có nhiều chương: truy Nét, la bàn, lập số Tử Vi, a lô...đến chớp hình, cám ơn con vì nó làm mình bỗng chốc hóa "nghệ sĩ".
Ngày qua đến nhà bạn chơi, bạn bảo thôi ra quán phán cho thoải mái, cháo ăn rồi sang quán cafe ngồi, chừng 2 tiếng, lái ô tô về nhà không thấy điện thoại đâu, liền điện thoại cho hai chủ quán, hai ngài cho kiểm tra không thấy ở quán, điện vào máy có chuông không trả lời, mừng! mong người nhặt được sẽ cho chuộc, nhưng gọi lần nữa thấy vang lên: đt không liên lạc được...theo kinh cổ truyền hết hy vọng, lại nhìn thấy vỏ đt còn ở nhà trên đó tôi viết bằng sơn: "Ai nhặt được xin gọi vào số 090...chủ máy xin chuộc lại & đa tạ" để mong khi mất họ gọi cho mình để chuộc. Thôi thế là chúng ta chia tay vĩnh viễn rồi đt ơi?
Vật thân quen làm tôi quyến luyến lại là vật con cho, lòng bồi hồi thương nhớ, thương tiếc một số ảnh chụp, tư liệu may mà vài tấm hay đã cất vào F!
Buồn là người nhặt được đt cho người mất chuộc với số tiền xứng, người mất giữ lại nhiều tư liệu quý, cả hai đều hay, nhưng thương ôi người nhặt được đã cho: "đt không liên lạc được..." để chủ đt buồn, thất vọng tìm lại.
Việc nhỏ thôi nhưng người mình không hợp tác, để các bên đều bất lợi có thứ nhỏ nhưng thiệt hại lớn. Người Việt ta ơi hãy hợp tác từ việc nhỏ cho đến việc to thì Việt ta mới nhớn được ai ơi!
Tiền không tiếc, chỉ tiếc công của người tạo dựng dữ liệu đã bị vứt bỏ, chỉ vì người nhặt mưu lợi nhỏ, chỉ tiếc tình người?